Tuy nhiên, diễn biến của thương vụ này cũng ly kỳ không kém phim truyền hình dài tập. Ngày ký cọc, bên bán đưa ra sổ đỏ 300m thay vì 150m, tức là cần thêm công đoạn tách sổ, vì thế thời gian hẹn công chứng kéo dài lên tận 45 ngày. Mặc dù tôi có chút lưỡng lự vì ám ảnh chuyện bị trả lại cọc lần trước, nhưng tôi kiểm tra trên giấy cọc có ghi: “Nếu bên bán thay đổi ý định không bán nữa, bên A sẽ đền gấp đôi số tiền cọc” nên yên tâm ký kết.
Gần 2 tháng kể từ khi ký cọc (tức trễ hạn 10 ngày so với cam kết), chúng tôi vẫn chưa được gọi ra công chứng. Quá sốt ruột nên tôi chủ động liên hệ và lý do họ đưa ra cho việc trễ hẹn này là do… chính quyền nên thủ tục tách sổ vẫn chưa thể hoàn tất. Để trấn an tinh thần chúng tôi, bên bán có đưa bản gốc giấy hẹn và photo cho tôi một bản để cầm về và tiếp tục đợi. Đến ngày thứ 80 thì vợ chồng tôi hết kiên nhẫn. Tôi quyết định đến công ty môi giới đòi lại tiền cọc để tìm kiếm một cơ hội khác chứ không thể chôn tiền ở đây mãi được.
Mặc cho bên bán giải thích đủ các lý do abcxyz, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm đòi cọc. Cuối cùng không thể thuyết phục được tôi, cậu môi giới phải cầu viện giám đốc sàn ra thương thảo. Với cách nói chuyện chân thành, những lý lẽ thuyết phục của nữ giám đốc đó, tôi đã mềm lòng và đồng ý cho họ thêm 1 cái hẹn cuối cùng. May mắn là lần này họ đã đúng hẹn, giao dịch được thực hiện sau 100 ngày ký cọc. Sau khoảng 1 tháng làm thủ tục sang tên thì chúng tôi được gọi xuống nhận sổ.
Ngày hôm đó tôi có chuyến công tác dài ngày ở Đà Lạt nên vợ tôi đi một mình. Xuống đến nơi chưa kịp cầm sổ về thì vợ tôi đã nhận được lời đề nghị bán lại mảnh đất với giá chênh 100 triệu. Vậy là, chỉ trong vòng 1 tháng từ lúc công chứng mua bán, giá đất trục đường NA2 này tăng hơn 20%, không có một lý do cụ thể nào cả. Đương nhiên là chúng tôi đời nào bán vội, phải chờ thêm chứ. 2 tháng sau, lợi nhuận vượt mốc 35%, hai con nai tơ quá sốc với mức lợi nhuận khủng nên đã chốt lời ngay lúc đó. Đáng tiếc 150m2 đó hiện giờ có giá hơn 2 tỷ đồng. Sau khi chốt lời mảnh đất đó, chúng tôi quay về Sài Gòn mua một căn hộ hình thành trong tương lai, nhưng đến nay đã trễ hạn gần 4 năm, dự án vẫn chưa thể bàn giao do vướng mắc pháp lý. Mặc dù so với thời điểm mua đầu 2016, giá căn hộ có tăng hơn 40% nhưng nói thật chẳng thể bù đắp được chi phí cơ hội.
Giữa năm 2017, sau khi tích lũy được một khoản, tôi tiếp tục quay lại Mỹ Phước 2 và vận may tiếp tục mỉm cười. Giữa năm 2018, cơn sốt đã kéo giá khu vực này tăng lên gần gấp đôi một cách ngoạn mục, nhưng thanh khoản bắt đầu có dấu hiệu sụt giảm. Nhận thấy khung giá dường như đã vượt khả năng mua ở của dân nhập cư, tôi chốt lời, rút khỏi Bến Cát để đi tìm vùng đất mới.
Nhiều lúc ngồi nghĩ lại, tôi vẫn không lý giải nổi động lực nào khiến tôi có thể lái xe hàng nghìn cây số, cứ mỗi cuối tuần lại lang thang rất nhiều ngóc ngách để xem đất và khảo sát thị trường. Dù mệt mỏi đến đâu thì tôi vẫn có thể đi ngay khi thấy một cơ hội đầu tư hứa hẹn. Dù buồn ngủ cỡ nào thì tôi vẫn có thể bừng tỉnh và phát sóng liên tục, hăng say đối với những chủ đề liên quan đến thị trường bất động sản. Có lẽ là vì đam mê chăng? Tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng suốt quãng thời gian đó, nhịp sống của tôi là như thế, nguồn sống của tôi là thị trường, tôi hoạt động không ngừng nghỉ.
Quá trình tìm tòi, dấn thân trên con đường đầu tư BĐS tôi nhận ra rằng, mỗi người đều có những con đường rất riêng, rất khác biệt. Không có một con đường hay một công thức chung nào cho tất cả. Với tôi, không có hướng đầu tư hiệu quả nhất, chỉ có hướng đầu tư phù hợp với điều kiện thị trường, tính cách, kiến thức và khả năng tài chính của mỗi người.
Hà Nhung